Thứ Tư, 22 tháng 1, 2014

Em không thể làm bồ nhí của anh!

Em quyết định chấm dứt chuyện tình yêu của chúng mình ở đây, vì em cảm thấy, làm như vậy, em thực sự có lỗi với anh và nhất là chị ấy.

Anh à, em đã suy nghĩ rất lâu, đã mất cả tháng để trăn trở, để cố gắng không nhớ đến anh! Em quyết định chấm dứt chuyện tình yêu của chúng mình ở đây, vì em cảm thấy, làm như vậy, em thực sự có lỗi với anh và nhất là chị ấy.

Anh à, từ khi biết anh có gia đình, em đã đau khổ lắm. Nhưng tình yêu em dành cho anh không hề thay đổi. Em vẫn yêu thương và dành trái tim cho anh, chỉ là, em không đủ dũng cảm để đối diện với tình cảm này. Em sợ một ngày, sợ cái ngày mà em phải đối diện với chị, với người phụ nữ là vợ của anh, là mẹ của con anh. Anh à, em vốn là cô gái yếu đuối, nếu phải đối diện với người mà mình đã gây tổn thương cho họ, em sợ chỉ có khóc, không làm nổi việc gì đâu anh. Có lẽ, anh chưa biết, em hoàn toàn yếu đuối.

Em biết anh đối xử tốt với em, yêu thương em chân thành, dành cho em nhiều thứ, và cũng lo lắng cả cuộc sống của em. Em đã yêu anh và từng nghĩ, nếu như không có anh thì em sẽ không thể nào sống nổi. Nhưng rồi em lại nghĩ, nếu như chị ấy không có anh, nếu như con anh không có anh, liệu họ có đau khổ không? Anh là người chung chăn chung gối, là người đã có con với nhau, làm sao mà lại không đau khổ được. Em đau khổ 1 phần thì có lẽ chị đau khổ mười phần, phải không anh?



Từ bỏ đi anh, nhưng nếu em không đủ dũng cảm, hi vọng anh có thể giúp em. Anh hãy yêu một người khác, chỉ cần không phải là em, vì em sợ lắm, em sợ mình không đủ can đảm.

Anh à, anh có lẽ không biết cách đây mấy hôm, chị gọi điện và đòi gặp em. Nước mắt chị lưng tròng, chị khóc lóc rất nhiều. Chị không mắng, không chửi, không nói gì nặng lời với em, chị chỉ van xin em từ bỏ anh, trả anh về với chị, với con của chị. Chị biết, anh là người đàn ông của chị nhưng trái tim không ở bên chị, nhưng chị vẫn hi sinh, cố gắng sống bên anh, chăm sóc anh, để trở thành người vợ tốt. Chị hi vọng một ngày, anh có thể trở thành người chồng tốt và cảm nhận được tình yêu của chị. Nhưng mà, chi nói, dù chị cố gắng bao nhiêu thì anh vẫn yêu người khác. Chị biết, hôn nhân không có tình yêu thì không hạnh phúc, cũng không nê níu kéo làm gì. Nhưng còn con chị, nếu không có anh thì con sẽ mồ côi, sẽ không có cha. Chị không biết nói với con sau này thế nào, cũng sợ không nuôi nổi con. Nên chị đã gặp em và van xin em từ bỏ anh.

Anh à, anh biết cảm giác không nhắn tin hay không nghe điện thoại của anh khiến em đau khổ thế nào không? Em cảm thấy như mất đi thứ gì đó quan trọng lắm. Em không thể nào tiếp tục yêu anh được nữa. Nếu như hạnh phúc trên sự đau khổ của chị ấy, em thực lòng không làm được anh à. Em thực sự đã quá yêu anh, thực sự muốn anh trở thành người có thể bên cạnh anh suốt đời nhưng mà, nếu cứ thế này, em không thể nào tiếp tục. Nghe giọng chị ấy trong điện thoại van xin em, giọng chị ấy than khóc, em làm sao nhẫn tâm hả anh?

Từ bỏ đi anh, nhưng nếu em không đủ dũng cảm, hi vọng anh có thể giúp em. Anh hãy yêu một người khác, chỉ cần không phải là em, vì em sợ lắm, em sợ mình không đủ can đảm. Anh hãy từ bỏ tình yêu với em đi nhé, hãy giúp em quên anh, được không? Thực lòng, em van anh đấy, hãy quay về bên chị đi anh, em không thể tiếp tục làm bồ nhí của anh được. Và em cũng không hi vọng anh cho em một danh phận. Em xin anh hãy tha thứ cho em và quay về bên vợ con anh nhé. Em cũng sẽ tìm cho mình một người đàn ông yêu thương em thật lòng và làm vợ, cùng sinh con đẻ cái với người ta, nhé anh!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...